Hố đen sinh ra trọng lực cực lớn và hút mọi thứ vào nó (nên gọi là rơi vào). “Lực hút” chỉ là ảo, thực chất trọng lực của hố đen đã bẻ cong không gian và thời gian xung quanh nó. Nếu có một con sóc bị rơi vào hố đen, thời gian của nó trở nên chậm hơn so với phần còn lại của vũ trụ. Chúng ta đứng ngoài quan sát sẽ thấy con sóc rơi chậm dần, và bị đóng băng ở chân trời sự kiện của hố đen. Dưới góc nhìn của con sóc thì nó lại thấy toàn bộ lịch sử vũ trụ vụt qua trước mắt.
Con sóc khi rơi vào hố đen, không phải nó bị hút vào, mà nó đang đi vào tương lai, hay đó chính là tương lai của vũ trụ. Chân trời sự kiện chính là kết thúc của vũ trụ, là tương lai vô tận và không gian vô cực.
Sự kết thúc đó thực chất “đã” tồn tại và được quan sát. Khi nói “đã” tức là gắn với thời gian, thực tế là không có ý nghĩa trong trường hợp này, nhưng ít nhất chúng ta đã quan sát được sự kiện ấy.
Tham khảo: https://www.youtube.com/watch?v=yPQUtuTraxs